Vừa rồi, show.vn đã gửi tới các bạn chi tiết về chủ đề "KOC VIETNAM 2022 tung dàn khách mời "đỉnh của chóp": Shark Khoa, BB Trần, Denis Đặng cùng dàn "người quen" showbiz Việt! " mang lại sẽ giúp các bạn trẻ quan tâm hơn về "KOC VIETNAM 2022 tung dàn khách mời "đỉnh của chóp": Shark Khoa, BB Trần, Denis tho TRAN DANG KHOA co mot dau an rieng no vua di dom ,vua trong sang ,bai tho da ve nen mot buc tranh mua thu dep o nong thon viet nam.Doc bai tho toi bong thay yeu biet bao que huong Viet nam cua toi.toi yeu su thanh binh cua nong thon VIET NAM . Tên: Email: 11 April, 2022 Thơ Cho Bé Để lại bình luận bạn nha 2,543 Số lượt xem Bài thơ trưa hè của Trần Đăng Khoa là một trong những bài thơ siêu hay cho các bé mầm non. Dưới đây là nội dung bài thơ. Lời bài thơ trưa hè Trưa hè gió thổi Hoa phương lung lay Cánh hoa rụng bay Như bầy bướm lượn. Tiếng ve ca rộn Nghe như tiếng đàn Trưa hè liên hoan: Đám đông biến mất. Theo CNET, 15 năm sau khi những người như anh Barnard háo hức sở hữu một chiếc iPhone, câu chuyện về nhà táo khuyết dần mất đi sức đột biến như những ngày đầu. Từ một công ty chẳng mấy tên tuổi trong ngành, Apple đã trở thành ông lớn của ngành Shark Khoa cũng sớm mua mai về trang hoàng nhà cửa: "Tết rồi, mang mai về cho mẹ", CEO dí dỏm viết. Trong không gian sống của mình, Shark Khoa cũng trang hoàng nhiều loại hoa nhập khẩu đắt tiền. Vay Nhanh Fast Money. Trong chương trình Ngữ văn 6, các bạn học sinh cần phân tích bài thơ Mưa của Trần Đăng Khoa. Đây là một bài thơ rất hay và ý nghĩa. Các bạn hãy tham khảo bài mẫu dưới đây để phân tích đúng, đủ và hấp dẫn nhé!Phân tích bài thơ mưa của Trần Đăng Khoa chi tiết mở bàiPhân tích bài thơ mưa của Trần Đăng Khoa thân bài chi tiếtLuận điểm 1 thiên nhiên trước cơn mưaLuận điểm 2 thiên nhiên trong cơn mưaLuận điểm 3 con người trong cơn mưaKết bàiMưa sẽ chỉ là mưa với những ai ít trí tưởng, ít mộng mơ và ít nhạy cảm. Nhưng với nhà thơ thần đồng Trần Đăng Khoa thì khác. Trong cơn mưa luôn ẩn chứa những điều kỳ diệu. Phân tích bài thơ mưa của Trần Đăng Khoa, chắc chắn bạn sẽ có cái nhìn khác hơn với thế giới xung quanh đấy. Phân tích bài thơ mưa của Trần Đăng Khoa chi tiết mở bài Trước khi phân tích bài thơ Mưa của Trần Đăng Khoa, các bạn cần biết nhà thơ là người như thế nào. Ông được mệnh danh là thần đồng thơ ca. Khi năng ông bắt đầu làm thơ từ khi lên 4 tuổi. Năm 9 tuổi ông đã trở thành cây bút thiếu nhi nổi tiếng. Tập thơ đầu tay của ông mang tên “Góc sân và khoảng trời” đã được in năm 1968. Khi đó ông mới 10 tuổi. Và bài thơ Mưa được trích ra từ tập thơ đặc sắc đó. Bài thơ được ông viết khi ở quê nhà. Đó là một cơn mưa rào ở làng quê. Với thể thơ tự do, câu thơ trong sáng, ý thơ hồn nhiên, Mưa thực sự xứng đáng để độc giả dành thời gian nghiền ngẫm. Phân tích bài thơ mưa của Trần Đăng Khoa thân bài chi tiết Mỗi hiện tượng thiên nhiên, mỗi sự sống trên Trái đất đều sinh với ý nghĩa riêng của nó. Tuy nhiên, không phải ai cũng nhận ra và hiểu được điều đó. Phân tích bài thơ Mưa của Trần Đăng khoa, chắc chắn sẽ giúp độc giả có cái nhìn sâu rộng hơn về thế giới quanh mình. Luận điểm 1 thiên nhiên trước cơn mưa Mở đầu bài thơ, tác giả viết bằng những tiếng mừng reo rộn rã, hân hoan “Sắp mưa Sắp mưa” Chỉ là hai từ lặp lại nhưng lại khiến người đọc cảm thấy như bị thúc giục để chạy đi, như hân hoan phấn khởi trong lòng. Hai từ đơn giản nhưng lại mang tính thông báo một hiện tượng thiên nhiên đang tới. Điều thú vị hơn cả, khi sắp mưa thì thiên nhiên bỗng nhiên cũng đang thay đổi. Với tài quan sát và trí tưởng tượng và sự liên tưởng phong phú, nhà thơ Trần Đăng Khoa đã cho thấy sự biến đổi từ những con vật bé như con mối, con kiến tới con gà. Từ những loài cỏ như cỏ gà, tới rau như mồng tơi, tới những cao bóng cả như cây bưởi, cây dừa, cây mía. Từ việc gió cuốn bụi mùa, lá khô đầy đường tới ánh sáng chớp lóe, đến màu đen của bầu trời… Những hình ảnh rất nhiều người thấy, rất nhiều người biết nhưng chẳng ai chi tiết như tác giả. Ông nhìn thấy sự khác nhau khi trời sắp mưa thì “mối trẻ bao cao mối già bay thấp”. Trong khi đàn gà con rối rít tìm nơi ẩn nấp thì đàn kiến vẫn ung dung hành quân trên đường. Nếu như trong mắt người thường, việc mây đen kéo đơn giản chỉ là để báo hiệu cơn mưa sắp đến thì với nhà thơ, đó lại hình ảnh “ông trời mặc áo giáp đen ra trận”. Thật là một sự ví von hóm hỉnh mà vô cùng độc đáo. Tiếp đến, ta bắt gặp liên tiếp sự thay đổi của các loài thực vật. Cây mía thì như đang múa gươm, cây cỏ gà thì rung tai nghe bụi tre gỡ tóc. Đã thế, hàng bưởi lại đua đưa bế lũ con đầu tròn trọc lốc, trong khi cây dừa sải tay bơi còn ngọn mồng tơi lại nhảy múa. Hình ảnh chớp rạch ngang trời khô khốc và sâm thì ghé xuống sân chơi cười khach khách càng cho thấy, trong mắt trẻ thơ mọi thứ đều thật đẹp đẽ và hay ho. Đọc đoạn này của bài thơ, độc giả như đang trực tiếp ở trong một cơn mưa sắp tới. Cảm nhận rõ rệt sự biến đổi của mọi thứ xung quanh. Nhưng thay vì sợ hãi, co rúm người lại thì độc giải lại hào hứng đón đợi cơn mưa. Đó chính là cái tài của nhà thơ Trần Đăng Khoa. Dù còn nhỏ tuổi, nhưng khả năng sự dụng ngôn từ của ông cực kỳ sắc bén và đúng. Có thể lúc ấy ông chưa hiểu hết rằng mình đang dùng nghệ thuật nhân hóa, so sánh, nhưng ông đã dùng nó một cách nhuần nhuyễn. Nhà thơ không chỉ miêu tả chính xác, chi tiết, cụ thể mà còn rất sống động, mang màu sắc vui tươi, rộn rang. Điều đó chỉ có thể xuất hiện qua đôi mắt của những đứa trẻ yêu thiên nhiên tha thiết. Luận điểm 2 thiên nhiên trong cơn mưa Tiếp đến, nhà thơ báo hiệu mưa đã đến cũng chỉ bằng hai từ đơn giản “Mưa! Mưa!”. Không phải là xúc cảm buồn chán khi mưa đến, mà là tâm trạng hào hứng, háo hức ngóng đợi cơn mưa của những đứa trẻ vùng thôn quê. Bởi khi mưa đến, cũng có vô vàn điều bất ngờ sẽ đến. Đó là âm thanh của cơn mưa sẽ “Ù ù như xay lúa/ Lộp bộp/Lộp bộp…/ Rơi/ Rơi…”. Khi mưa, đất trời nhanh chóng “Mù trắng nước?Mưa chéo mặt sân/Sủi bọt/Cóc nhảy chồm chồm/Chó sủa/ Cây lá hả hê”. Những hình ảnh tác giả ghi lại như đang nhảy múa reo vui trong cơn mưa. Kết thúc đoạn thơ là cảnh cây lá hả hê vì được tắm mát. Nhịp thơ vẫn nanh, tiết tấu vẫn diễn ra thật rộn rang, càng mang tới xúc cảm hân hoan cho người đọc. Tất cả sự vật trở nên thật có hồn, thật sinh động dưới con mắt trẻ thơ của Trần Đăng Khoa. Với người lớn đôi khi cơn mưa thật phiền phức. Nó có thể sẽ khiến họ không phơi được thóc. Nó có thể khiến vườn rau vừa gieo bị tan tành. Nhưng với trẻ thơ, cơn mưa thành niềm vui. Nó như là một sự kỳ diệu của thiên nhiên. Đó là niềm vui, là sự ngóng đợi về những điều tốt đẹp của sự sống. Luận điểm 3 con người trong cơn mưa Phân tích bài thơ Mưa của Trần Đăng Khoa, người đọc không chỉ thấy một bức tranh thiên nhiên thật mới lạ, sống động. Mà còn nhận thấy hình ảnh con người với lại tầm vóc bao trùm cả vũ trụ. Nhà thơ miêu tả “Bố em đi cày về/ Đội sấm/ Đội chớp/ Đội cả trời mưa”. Hình ảnh đơn giản nhưng lại mang tính ẩn dụ về tầm vóc, sức mạnh của con người với thiên nhiên bao la rộng lớn. Điệp từ “đội” càng cho thấy sức mạnh chinh phục của con người trước mọi sự biến đổi của thiên nhiên. Không phải bố đi cày về chạy sấm, chạy chớp hay chạy trốn cơn mưa. Mà bố vừa đi làm về vẫn ung dung đón đợi cơn mưa. Đã thế bố con tóm được nó và “đội” lên đầu, lên vai. Bố biết sức mạnh của cơn mưa, của thiên nhiên. Bố không xem thường nó nhưng bố cũng không để cơn mưa quật ngã. Qua đây, chúng ta cũng nhận thấy nhà thơ là một người con hiếu thảo. Tuy mãi mê với cơn mưa, với niềm thích thú của trẻ thơ nhưng ông vẫn không quên nghĩ tới bố mình. Tác giả thương bố đi cày về đã gặp phải cơn mưa. Ông biết rõ nỗi vất vả của bố nên đã biến nó thành sức mạnh thay vì than vãn kêu ca. Thật là một nhà thơ biết yêu người, yêu cả đất trời xung quanh. Kết bài Qua trình phân tích bài thơ Mưa của Trần Đăng Khoa, mang lại cho độc giả xúc cảm như đang được tắm trong một cơn mưa đầy thú vị. Qua tác phẩm, người đọc càng khâm phụ hơn tài năng quan sát và miêu tả thiên nhiên của tác giả. Dưới con mắt hôn nhiên của trẻ thơ mọi thứ đều trở nên thật độc đáo, tinh tế và trong trẻo. Điều đó cũng thể hiện, tác giả thực sự là một người vô cùng yêu thiên nhiên, thích khám phá. Được viết từ một cậu bé nhưng bài thơ đã sử dụng các biện pháp nghệ thuật cực nhuần nhuyễn. Bài thơ theo thể đồng dao, với cách ngắt nhịp độc đáo, kết hợp cùng nghệ thuật nhân hóa, ẩn dụ, so sánh… đã làm tăng giá trị nội dung và nghệ thuật của tác phẩm. Giúp người đọc dễ nhớ, dễ thuộc tác phẩm hơn. Những tác phẩm của Trần Đăng Khoa xứng đáng là những bà thơ mẫu để các độc học tập và làm theo. Nó không chỉ giúp người đọc có cái nhìn mới về thiên nhiên mà còn thêm yêu thiên nhiên, môi trường sống quanh mình. Kích thích sự sáng tạo, sự tò mò khám phá tới độc giả, đặc biệt là các bạn thiếu nhi. Phân tích bài thơ Mưa của Trần Đăng Khoa Bài làm Sinh ra và lớn lên tại một làng quê thuộc huyện Nam Sách, năng khiếu thơ của Trần Đăng Khoa nảy nở rất sớm. Nhiều bài thơ trong tập Góc sân và khoảng trời được tác giả viết khi còn học tiểu học. Bài thơ Mưa được chàng thi sĩ tí hon này viết năm lên 9 tuổi, khi cuộc kháng chiến chống Mĩ của nhân dân ta đang diễn ra vô cùng ác liệt. Từ lúc sắp mưa đến khi mưa rơi, cảnh bầu trời mặt đất từ sấm chớp mây mưa, từ cây cỏ đến những con vật như chó, gà con, lũ kiến,... đều được cảm nhận qua tâm hồn tuổi thơ rất hồn nhiên ngộ nghĩnh. Bài thơ viết theo cách nói lối đồng dao, có 63 câu thơ rất ngắn, có 10 câu chỉ có 1 chữ, có 37 câu thơ 2 chữ. 6 câu thơ 3 chữ, 9 câu thơ 4 chữ, và chỉ có 1 câu thơ 5 chữ. Qua sự khảo sát ấy, ta thấy cách viết của Khoa rất tự nhiên, hồn nhiên, câu thơ nối tiếp xuất hiện theo cảm nhận và cảm xúc từ sắp mưa đến mưa rồi, và sau cùng là hình ảnh người bố của Khoa đi cày về trong cơn mưa dữ dội, tầm tã. Mở đầu bài thơ như một tiếng reo của trẻ thơ cất lên Sắp mưa / sắp mưa. Mẫn cảm nhất là loài mối bay ra để đón mưa. Tài thật, sao mà bé Khoa phân loại được, nhận diện được tuổi tác những con mối Mối trẻ / Bay cao / Mối già / Bay thấp. Tiếp theo là bầy gà con Rối rít tìm nơi / ẩn nấp. Ông trời, cây mía, kiến, lá khô, cỏ gà, bụi tre, hàng bưởi, chớp, sấm, cây dừa, ngọn mùng tơi... được chú bé nói tới, nhắc tới. Tác giả sử dụng nhân hoá khá hay, tạo nên những liên tưởng thú vị, thể hiện sự tưởng tượng phong phú. Mây đen kéo phủ đầy trời, tưởng như Ông trời / mặc áo giáp đen / Ra trận. Lá mía dài, nhọn sắc. Gió thổi, lá mía xào xạc bay, khác nào Muôn nghìn cây mía / Múa gươm. Kiến chạy mưa, như vỡ tổ, nhà thơ tưởng như Kiến / Hành quân / Đầy đường. Không khí hùng tráng của lịch sử dân tộc thời chống Mĩ đã phản chiếu vào thơ Khoa. Từ ông trời đến nghìn cây mía, đàn kiến, tất cả đều ra trận, đều múa gươm đều hành quân, tất cả đều tham gia vào cuộc diễu binh hùng vĩ thơ của Tố Hữu. Cả một không gian rộng lớn chuyển động vì sắp mưa Lá khô / Gió cuốn Bụi bay / Cuồn cuộn, cỏ gà, bụi tre, hàng bưởi, cây dừa, ngọn mùng tơi - thế giới cây cỏ này được nhân hoá. Cách nhận xét của chú bé 9 tuổi khá tinh tế, hóm hỉnh, cỏ gà rung tai nghe. Bụi tre Tần ngần – Gỡ tóc. Hàng bưởi trĩu quả, trong gió, như một người hiền đang đu đưa - bế lũ con - Đầu tròn - trọc lốc. Gió thổi mỗi lúc một mạnh. Cây dừa Sải tay – Bế, ngọn mùng tơi nhảy múa. Một không gian nghệ thuật, một thế giới tạo vật cựa quậy, sống động, chuyển động khi trời sắp mưa. Tất cả đều có linh hồn, có cảm giác, có hành động... được thể hiện qua các hình ảnh nhân hoá rất ngộ nghĩnh, đáng yêu. Sắp mưa, sấm chớp rung chuyển, rạch xé trời đất. Chớp rạch trời ngang trời... Sấm như một tên hề Ghé xuống sân - Khanh khách - Cười. Đó là cảm nhận vũ trụ của tuổi thơ. Cảnh trời mưa được diễn tả bằng 14 câu thơ. Mưa rơi trong tiếng gió ù ù như xay lúa. Giọt mưa lộp bộp Lộp bộp rơi! Trong màn mưa, đất trời trở nên mù trắng nước. Và mưa chéo mặt sân sủi bọt. Bé Khoa đã dàn dựng một hoạt cảnh mưa có cóc, chó và cây lá thật hóm hỉnh Cóc nhảy lồm chồm Chó sủa Cây lá hả hê. Mưa làm mát dịu trời đất mùa hè. Mưa làm cho cây lá xanh tươi, tốt tươi. Cây lá hả hê vui sướng đón cơn mưa nhân hoá thoát sáo và rất gợi cảm. Ở đây mưa là nguồn gốc sự sống, mưa là niềm vui đợi chờ. Cuối bài thơ mới xuất hiện hình ảnh con người. Một hình ảnh rất quen thuộc ở làng quê xưa nay Bố em đi cày về Đội sấm Đội chớp Đội cả trời mưa... Mọi thứ của vũ trụ như sấm chớp, mưa đều đội trên đầu bố em. Chữ đội được điệp lại 3 lần, không chỉ cực tả sự vất vả dãi nắng dầm mưa của bố em, của người dân cày Việt Nam xưa nay mà còn mang hàm nghĩa, người nông dân cày cấy trong bom đạn chiến tranh, vừa sản xuất vừa chiến đấu. Sau vần thơ là lòng biết ơn, kính yêu của Khoa. Mưa là một bài thơ hay. Thế giới thiên nhiên trong cơn mưa rào ở làng quê được cảm nhận và miêu tả tinh tế. Các câu thơ ngắn 1, 2, 3... chữ đan cài vào nhau, kết hợp với vần chân đã tạo nên nhạc điệu thơ, gợi tả tiếng mưa rơi, nghe rất vui. Phép nhân hoá và nghệ thuật sử dụng các từ láy rối rít, cuồn cuộn, tần ngần, đu đưa, trọc lốc, khô khốc, khanh khách, ù ù, lộp bộp, chồm chồm, hả hê đã tạo nên những vần thơ, những hình ảnh hồn nhiên, ngộ nghĩnh, thi vị. Mưa là một bài thơ đặc sắc của tuổi thơ và tâm hồn tuổi thơ. Những bài văn phân tích bài thơ Mưa dưới đây sẽ giúp các em cảm nhận được nhưng thay đổi của thiên nhiên, cảnh vật trước và sau cơn mưa, qua đó các em sẽ thấy được tài năng quan sát, miêu tả đầy tinh tế và độc đáo của Trần Đăng Khoa. Đề bài Phân tích bài thơ Mưa của Trần Đăng Khoa Mục Lục bài viết1. Dàn ý2. Bài mẫu số 13. Bài mẫu số 24. Bài mẫu số 3 3 bài văn mẫu Phân tích bài thơ Mưa của Trần Đăng Khoa I. Dàn ý Phân tích bài thơ Mưa của Trần Đăng Khoa Chuẩn 1. Mở bài – Giới thiệu về bài thơ Bài thơ được in trong tập thơ đầu tay của Trần Đăng Khoa mang tên “Góc sân và khoảng trời”. 2. Thân bài a. Khung cảnh thiên nhiên trước cơn mưa – Mở đầu bài thơ bằng tiếng reo mừng “Sắp mưa! Sắp mưa!” =>hân hoan, rộn rã.– Các con vật trước cơn mưa+ Mối loài đặc trưng báo hiệu cơn mưa Bay ra khỏi tổ, bay cao, bay thấp.+ Gà con tìm kiếm chỗ trú ẩn trước khi trời mưa, ríu rít+ Kiến Hành quân đông đảo, đầy đường – Cây cối trước cơn mưa+ Mía lá bay trong gió như đang múa gươm+ Lá khô Bị cuốn tung bởi gió, hòa với bụi+ Cỏ gà Rung rinh trong cơn gió như đang nghe ngóng+ Bụi tre Xõa mái tóc ra chải+ Cây bưởi Đung đưa trong gió, bế những quả bưởi con “đầu trọc lốc.+ Cây dừa Sải cánh tay dài bơi trong gió+ Ngọn mùng tơi nhảy múa – Bầu trời trước cơn mưa+ Ông trời bao trùm bởi màu đen, như mặc áo giáp trước khi ra trận.+ Chớp Rạch ngang trời+ Sấm cười khanh khách=>Khung cảnh thiên nhiên trước cơn mưa hiện lên thật sống động, vui tươi, rộn rã qua nghệ thuật nhân hóa, so sánh qua con mắt của một đứa trẻ yêu thiên nhiên và có trí tưởng tượng phong phú. b. Khung cảnh thiên nhiên trong cơn mưa – Vẫn là tiếng reo mừng báo hiệu cơn mưa “Mưa! Mưa!” =>Nghe thật háo hức, vui tươi.– Âm thanh của tiếng mưa Ù ù như xay lúa, lộp bộp, lộp bộp => Những âm thanh quen thuộc, gần gũi với tuổi thơ của những đứa trẻ nông thôn.– Hình ảnh những giọt mưa “Rơi! Rơi!”– Đất trời” Mù trắng nước– Thiên nhiên vui mừng, hả hê trước cơn mưa=> Khung cảnh thiên nhiên trong cơn mưa vẫn được miêu tả rất sống động, chân thật, qua cái nhìn hóm hỉnh của nhà thơ. Mưa trở thành niềm vui, sự mong đợi, nguồn gốc của sự sống. c. Hình ảnh của con người – Hiện lên ở cuối bài thơ nhưng lại có tầm vóc bao trùm cả bài thơ– Hình ảnh người cha “đi cày về” “Đội sấm/ Đội chớp/ Đội cả trời mưa” => Là hình ảnh vô cùng quen thuộc với mỗi đứa trẻ nông thôn.– Là hình ảnh ẩn dụ cho tầm vóc con người giữa thiên nhiên bao la, vừa vững vàng lại hiên ngang Điệp từ “Đội”– Bao trùm là tình yêu thương, lòng biết ơn của nhà thơ dành cho người cha vất vả của mình d. Kết luận chung – Bài thơ Mưa được sáng tác năm nhà thơ chín tuổi =>Có sự trong sáng, ngây thơ của một đứa trẻ với một trí tưởng tượng vô cùng phong phú.– Tất cả thiên nhiên, con người hiện lên trong bài thơ vô cùng sống động, chân thực lại vui tươi.– Bài thơ được viết theo thể đồng dao, nhịp ngắt liên tục, tạo nên sự rộn rã, vội vã trong cơn mưa mùa hè. Nghệ thuật nhân hóa, so sánh được sử dụng nhuần nhuyễn, thú vị. 3. Kết bài – Khẳng định lại ý nghĩa của bài thơ. II. Bài văn mẫu Phân tích bài Mưa của Trần Đăng Khoa 1. Phân tích bài Mưa của Trần Đăng Khoa, mẫu số 1 Chuẩn Là một trong những thần đồng thơ ca Việt, Trần Đăng Khoa đã có những sáng tác về thơ ngay từ những ngày còn thơ bé. Trong số đó phải kể tới tập thơ đầu tay của ông mang tên Góc sân và khoảng trời. Tập thơ đã gây tiếng vang lớn trong nền thơ ca Việt bởi sự hồn nhiên, trong sáng của tuổi thơ với những lời thơ giản dị, mộc mạc, sống động. Và trong tập thơ ấy, chúng ta không thể không kể tới tác phẩm “Mưa” của ông. Đây là một trong những tác phẩm đầu tay của Trần Đăng Khoa với sự miêu tả độc đáo về cơn mưa qua cái nhìn thật ngộ nghĩnh, đáng yêu của một đứa trẻ. Bài thơ Mưa được Trần Đăng Khoa viết lên sau khi chứng kiến một cơn mưa mùa hè nơi quê mình sinh sống. Chỉ với những hiện tượng thiên nhiên thật bình thường trước và trong mỗi cơn mưa, thế nhưng qua cái nhìn của nhà thơ lại trở lên mới mẻ, độc đáo và đáng yêu lạ thường. Bước vào đầu bài thơ là hình ảnh của thiên nhiên trước cơn mưa với bao sắc thái khác nhau. Và không chỉ vậy, người đọc còn được chạm ngay vào một tiếng reo vui, mừng rỡ, rộn ràng đến vô cùng “Sắp mưaSắp mưa” Tiếng reo mừng, hân hoan, đầy háo hức ấy chỉ là lời báo hiệu một cơn mưa thật bình thường vậy mà nghe thấy, trong lòng ta cũng không khỏi háo hức theo lời thơ. Chứa chan trong đó dường như là sự mong đợi một cái gì đó thật to lớn, thật tươi vui. Qua câu thơ, toát lên trong đó là sự hồn nhiên, trong trẻo của một tâm hồn thơ ngây của một đứa trẻ mới chín tuổi nhưng lại có sự liên tưởng thật phong phú, đáng yêu vô cùng. Khi cơn mưa sắp tới, mỗi loài vật, mỗi loài cây đều có những nét đặc trưng riêng của mình. Và Trần Đăng Khoa dường như đã nắm bắt thật tường tận từng nét tính cách đặc trưng ấy để miêu tả cho chúng ta thấy. Về những loài vật xuất hiện trước cơn mưa thì có lẽ loài mối là loài vật mẫn cảm nhất, vậy nên, hình ảnh của những con mối xuất hiện ngay tiếp sau lời reo mừng “Những con mốiBay raMối trẻ bay caoMối già bay thấp” Đây là một hình ảnh vô cùng quen thuộc của những vùng quê Việt, mỗi lần mưa, những con mối bay là là, thoát ra khỏi tổ của mình. Trần Đăng Khoa đã miêu tả tường tận, cụ thể từng đối tượng trong đàn mối đang ào ào bay ra ấy. Nào là “mối già”, “mối trẻ” rồi “bay thấp”, “bay cao”. Tài tình làm sao khi bé Khoa mới nhỏ như vậy mà có thể phân biệt được con nào là mối già, con nào là mối trẻ! Thế rồi là hình ảnh của những chú gà con lông tơ vàng óng đang loay hoay kiếm tìm cho mình một nơi để “ẩn nấp khi cơn mưa tới. Hình ảnh những chú gà con “rối rít” tìm chố trốn thật đáng yêu biết chừng nào! Rồi hình ảnh của những chú kiến cần mẫn kéo hành trang của mình băng qua những con đường dài như một đội quân đang hành quân ra chiến trận. Phải chăng, cơn mưa là một trận chiến? Phải chăng đó là dư âm của cuộc kháng chiến chống Mỹ với bao lớp thanh niên ra đi, cũng hành quân đầy đường như thế? Cơn mưa sắp tới không chỉ khiến những loài vật hối hả, tất bật mà còn khiến cả những loài thực vật vốn tưởng vô tri cũng hiện lên những nét đặc trưng tính cách đáng yêu của mình. Những hàng mía xao xác, giương những thanh gươm dài bằng những chiếc lá nhọn của mình lên trời “múa gươm” như đang chờ đợi sẵn sàng cho trận chiến giáp lá cà “Muôn nghìn cây míaMúa gươm” Còn về phần những cây cỏ gà nhỏ bé ven đường lại dỏng đôi tai lên nghe ngóng mọi điều. Nào là âm thanh của đất trời, nào là âm thanh của hàng tre dài đang xổ mái tóc xanh ra và gỡ tóc như một cô thiếu nữ yểu điệu bên bờ sông. Tất cả những âm thanh xào xạc trong gió ấy khiến cho không gian tĩnh lặng bình thường của quê hương giờ đây thật rộn rã, vui tươi biết chừng nào! Thế rồi không chỉ vậy, nhà thơ nhỏ Trần Đăng Khoa còn có những so sánh, liên tưởng thật thú vị khác. Hàng bưởi ngoài sân với những quả bưởi tròn được nhà thơ liên tưởng thành những đứa con nhỏ với cái đầu “trọc lốc” mà bà mẹ bưởi đang bế đu đưa trong gió. Những liên tưởng thật hết sức thú vị làm sao? Chỉ những đứa trẻ con với trí tưởng tượng thật phong phú mới có thể có những sự liên tưởng hết sức thi vị và đáng yêu như thế được! Rồi thì hàng dừa đang đứng ngoài kia, với những chiếc lá dài của mình như đang sải cánh tay thật khỏe mạnh bơi trong gió lốc. Rồi thì ngọn mùng tơi ngoài bờ giậu cũng như đang nhảy múa trong cơn giông đang kéo về. “Cây dừaSải tayBơiNgọn mùng tơiNhảy múa” Và đương nhiên không chỉ có loài vật, cây cối được nhân hóa, so sánh bay bổng như thế trong tâm trí nhà thơ. Bầu trời trong con mắt của nhà thơ nhỏ Trần Đăng Khoa cũng như một con người thực thụ vậy “Ông trờiMặc áo giáp đenRa trận” Nhà thơ đã gọi bầu trời là “ông” như cách mà những đứa trẻ nông thôn hay gọi một cách thật tôn kính. “Ông trời” đang mặc trên mình bộ chiến phục màu đen tuyền để chuẩn bị ra quân cho một trận chiến lớn. Ví von ấy thật đúng với trẻ thơ, thật mộc mạc mà vô cùng đáng yêu. Những tầng chớp lóe lên trong không trung “khô khốc” giữa bầu trời đang chuyển cơn mưa. Rồi những cơn sấm đổ xuống sân, với nhiều đứa trẻ như là một nỗi sợ kinh hoàng nhưng nhà thơ lại thấy chúng như đang “cười”, một nụ cười giòn tan, thỏa thuê, thật vui vẻ “SấmGhé xuống sânKhanh khách cười” Phân tích bài thơ Mưa hay nhất Tất cả thiên nhiên trước cơn mưa ấy được Trần Đăng Khoa thể hiện thật sống động qua nghệ thuật nhân hóa và so sánh bằng con mắt nhìn của một đứa trẻ yêu thiên nhiên và có một trí tưởng tượng thật phong phú. Khung cảnh trước cơn mưa hiện lên thật vui tươi, mọi thứ như đang hiện ra thật chân thực trước mắt chúng ta, vừa rộn rã, vui tươi lại đẹp mắt vô cùng. Thế rồi tiếp sau, những giọt mưa đổ xuống thật mau lẹ. Lại một tiếng reo mừng báo hiệu của nhà thơ. Tiếng reo ấy nghe thật rộn ràng, chúng ta có thể còn nghe được cả tiếng cười giòn tan của Trần Đăng Khoa trước cơn mưa hè trong mát đang đổ xuống nữa “MưaMưaÙ ù như xay lúaLộp bộpLộp bộp …RơiRơi …” Âm thanh của tiếng mưa nghe sao mà thân quen tới vậy! Đó là tiếng “ù ù xay lúa” mà mẹ vẫn hay làm, rồi chạm xuống mặt sân nghe “lộp bộp, lộp bộp”. Những âm thanh ấy quá sức thân quen với tuổi thơ những đứa trẻ nông thôn, với lứa tuổi lên chín của nhà thơ nhí. Những giọt mưa cứ thi nhau rơi xuống đều đặn, “rơi rơi” giữa không trung trước mắt nhà thơ. Cả một khoảng sân trước mặt giờ đây mịt mù, mưa giăng trắng xóa. Đất trời chỉ còn một màu trắng của nước mưa. Từng hàng mưa giăng chéo mặt sân như đan vào nhau. Tất cả mọi thứ được tắm trong cơn mưa mát dịu ấy, thật hả hể biết mấy! “Cóc nhảy chồm chồmChó sủaCây lá hả hê” Cơn mưa như một nguồn sống tưới mát vạn vật, mang niềm vui tới cho mọi nhà. Thế nhưng hiện lên đặc sắc nhất trong cả bài thơ là hình ảnh của con người – hình ảnh “bố em”. Người bố “đi cày về” hiện lên giữa màn mưa trắng xóa giăng giăng, đội trên đầu cả “sấm, cả chớp, đội cả trời mưa”. Người bố ấy hiện lên thật vĩ đại, thật hoành tráng. Giữa khung cảnh thiên nhiên rộng lớn bao la ấy, con người xuất hiện nhưng chẳng hề bé nhỏ mà hiên ngang, lẫm liệt, với tầm vóc to lớn, vững vàng, “đội” cả thiên nhiên phía trên. Chữ “đội” được lặp lại ba lần như để miêu tả sự vất vả của người bố phải gánh trên vai những vất vả trong cuộc sống, hàm chứa trong đó, là tình yêu thương, sự biết ơn mộc mạc của một đứa con với người cha yêu quý của mình. Bài thơ Mưa của Trần Đăng Khoa được viết theo lối đồng dao với những câu chữ ngắn gọn. Thế nhưng bằng trí tưởng tượng phong phú và sự liên tưởng đầy thú vị của mình kết hợp với nghệ thuật nhân hóa, so sánh, nhà thơ đã dựng lên khung cảnh trời mưa vừa sống động, tươi vui lại vừa đẹp tươi, rộn rã. Đặc biệt là hình ảnh của người bố xuất hiện cuối bài thơ, thật oai phong, hiên ngang giữa thiên nhiên rộng lớn. Trần Đăng Khoa – một thần đồng thơ trong thơ ca Việt đã chứng minh được tài năng của mình chỉ qua một bài thơ Mưa. Bài thơ được viết lên bằng tấm lòng yêu thiên nhiên của một đứa trẻ nhỏ và được dựng lên bằng trí tưởng tượng phong phú của mình. 2. Phân tích bài thơ Mưa của Trần Đăng Khoa, mẫu số 2 Sinh ra và lớn lên tại một làng quê thuộc huyện Nam Sách, năng khiếu thơ của Trần Đăng Khoa nảy nở rất sớm. Nhiều bài thơ trong tập Góc sân và khoảng trời được tác giả viết khi còn học tiểu học. Bài thơ Mưa được chàng thi sĩ tí hon này viết năm lên 9 tuổi, khi cuộc kháng chiến chống Mĩ của nhân dân ta đang diễn ra vô cùng ác liệt. Từ lúc sắp mưa đến khi mưa rơi, cảnh bầu trời mặt đất từ sấm chớp mây mưa, từ cây cỏ đến những con vật như chó, gà con, lũ kiến,… đều được cảm nhận qua tâm hồn tuổi thơ rất hồn nhiên ngộ nghĩnh. Bài thơ viết theo cách nói lối đồng dao, có 63 câu thơ rất ngắn, có 10 câu chỉ có 1 chữ, có 37 câu thơ 2 chữ. 6 câu thơ 3 chữ, 9 câu thơ 4 chữ, và chỉ có 1 câu thơ 5 chữ. Qua sự khảo sát ấy, ta thấy cách viết của Khoa rất tự nhiên, hồn nhiên, câu thơ nối tiếp xuất hiện theo cảm nhận và cảm xúc từ sắp mưa đến mưa rồi, và sau cùng là hình ảnh người bố của Khoa đi cày về trong cơn mưa dữ dội, tầm tã. Mở đầu bài thơ như một tiếng reo của trẻ thơ cất lên Sắp mưa / sắp mưa. Mẫn cảm nhất là loài mối bay ra để đón mưa. Tài thật, sao mà bé Khoa phân loại được, nhận diện được tuổi tác những con mối Mối trẻ / Bay cao / Mối già / Bay thấp. Tiếp theo là bầy gà con Rối rít tìm nơi / ẩn nấp. Ông trời, cây mía, kiến, lá khô, cỏ gà, bụi tre, hàng bưởi, chớp, sấm, cây dừa, ngọn mùng tơi… được chú bé nói tới, nhắc tới. Tác giả sử dụng nhân hoá khá hay, tạo nên những liên tưởng thú vị, thể hiện sự tưởng tượng phong phú. Mây đen kéo phủ đầy trời, tưởng như Ông trời / mặc áo giáp đen / Ra trận. Lá mía dài, nhọn sắc. Gió thổi, lá mía xào xạc bay, khác nào Muôn nghìn cây mía / Múa gươm. Kiến chạy mưa, như vỡ tổ, nhà thơ tưởng như Kiến / Hành quân / Đầy đường. Không khí hùng tráng của lịch sử dân tộc thời chống Mĩ đã phản chiếu vào thơ Khoa. Từ ông trời đến nghìn cây mía, đàn kiến, tất cả đều ra trận, đều múa gươm đều hành quân, tất cả đều tham gia vào cuộc diễu binh hùng vĩ thơ của Tố Hữu. Cả một không gian rộng lớn chuyển động vì sắp mưa Lá khô / Gió cuốn Bụi bay / Cuồn cuộn, cỏ gà, bụi tre, hàng bưởi, cây dừa, ngọn mùng tơi – thế giới cây cỏ này được nhân hoá. Cách nhận xét của chú bé 9 tuổi khá tinh tế, hóm hỉnh, cỏ gà rung tai nghe. Bụi tre Tần ngần – Gỡ tóc. Hàng bưởi trĩu quả, trong gió, như một người hiền đang đu đưa – bế lũ con – Đầu tròn – trọc lốc. Gió thổi mỗi lúc một mạnh. Cây dừa Sải tay – Bế, ngọn mùng tơi nhảy múa. Một không gian nghệ thuật, một thế giới tạo vật cựa quậy, sống động, chuyển động khi trời sắp mưa. Tất cả đều có linh hồn, có cảm giác, có hành động… được thể hiện qua các hình ảnh nhân hoá rất ngộ nghĩnh, đáng yêu. Sắp mưa, sấm chớp rung chuyển, rạch xé trời đất. Chớp rạch trời ngang trời… Sấm như một tên hề Ghé xuống sân – Khanh khách – Cười. Đó là cảm nhận vũ trụ của tuổi thơ. Cảnh trời mưa được diễn tả bằng 14 câu thơ. Mưa rơi trong tiếng gió ù ù như xay lúa. Giọt mưa lộp bộp Lộp bộp rơi! Trong màn mưa, đất trời trở nên mù trắng nước. Và mưa chéo mặt sân sủi bọt. Bé Khoa đã dàn dựng một hoạt cảnh mưa có cóc, chó và cây lá thật hóm hỉnh Cóc nhảy lồm chồmChó sủaCây lá hả hê. Mưa làm mát dịu trời đất mùa hè. Mưa làm cho cây lá xanh tươi, tốt tươi. Cây lá hả hê vui sướng đón cơn mưa nhân hoá thoát sáo và rất gợi cảm. Ở đây mưa là nguồn gốc sự sống, mưa là niềm vui đợi chờ. Phân tích bài thơ Mưa để thấy được khung cảnh sinh động của đất trởi khi trời mưa Cuối bài thơ mới xuất hiện hình ảnh con người. Một hình ảnh rất quen thuộc ở làng quê xưa nay Bố em đi cày vềĐội sấmĐội chớpĐội cả trời mưa… Mọi thứ của vũ trụ như sấm chớp, mưa đều đội trên đầu bố em. Chữ đội được điệp lại 3 lần, không chỉ cực tả sự vất vả dãi nắng dầm mưa của bố em, của người dân cày Việt Nam xưa nay mà còn mang hàm nghĩa, người nông dân cày cấy trong bom đạn chiến tranh, vừa sản xuất vừa chiến đấu. Sau vần thơ là lòng biết ơn, kính yêu của Khoa. Mưa là một bài thơ hay. Thế giới thiên nhiên trong cơn mưa rào ở làng quê được cảm nhận và miêu tả tinh tế. Các câu thơ ngắn 1, 2, 3… chữ đan cài vào nhau, kết hợp với vần chân đã tạo nên nhạc điệu thơ, gợi tả tiếng mưa rơi, nghe rất vui. Phép nhân hoá và nghệ thuật sử dụng các từ láy rối rít, cuồn cuộn, tần ngần, đu đưa, trọc lốc, khô khốc, khanh khách, ù ù, lộp bộp, chồm chồm, hả hê đã tạo nên những vần thơ, những hình ảnh hồn nhiên, ngộ nghĩnh, thi vị. Mưa là một bài thơ đặc sắc của tuổi thơ và tâm hồn tuổi thơ. 3. Phân tích bài thơ Mưa của Trần Đăng Khoa, mẫu số 3 Tác giả Trần Đăng Khoa là một gương mặt nhà thơ tiêu biểu của thế hệ thiếu nhi Việt Nam, các tác phẩm của ông không chỉ gần gũi, quen thuộc với đời sống sinh hoạt hàng ngày mà còn thể hiện được những nét hồn nhiên, trong sáng hiếm có. Bài thơ Mưa là một trong những bài thơ tiêu biểu của Trần Đăng Khoa, cũng là một trong những bài thơ đã vô cùng quen thuộc với thiếu nhi Việt Nam. Bài thơ Mưa kể về cơn mưa mà tác giả đã chứng kiến tại nơi mà mình sinh sống. Cơn mưa là một hiện tượng rất bình thường trong tự nhiên nhưng khi đi vào trong sáng tác của Trần Đăng Khoa nó lại hiện lên với vẻ mới mẻ, độc đáo đến lạ lùng. Ngay đầu bài thơ tác giả đã giới thiệu về cơm mưa, mang lại cho người đọc cảm giác háo hức, mong chờ “Sắp mưaSắp mưaNhững con mốiBay raMối trẻBay caoMối giàBay thấp” Ấn tượng đầu tiên của người đọc về bài thơ này đó chính là hình thức thơ rất ngắn gọn, tác giả đã sử dụng hình thức câu thơ tự do với những câu thơ ngắn gọn, tạo ra nhịp điệu vui tươi, hối hả cho bài thơ. Tác giả đã điệp ngữ hai lần từ “sắp mưa” vừa như lời nhắc nhở nhưng cũng như lời hô reo đầy hào hứng khi cơn mưa sắp kéo xuống. Khi trời sắp mưa, những con mối trong tổ thường bay ra, đây là một hiện tượng rất phổ biến,đặc biệt là ở những vùng quê. Không chỉ tả về cảnh những con mối bay ra khỏi tổ mà Trần Đăng Khoa còn miêu tả chi tiết, cụ thể đến từng đối tượng “Mối trẻ/ Bay cao”; “mối già/ Bay thấp”. “Gà conRối rít tìm nơiẨn nấpÔng trờiMặc áo giáp đenRa trận” Không chỉ có sự quan sát tỉ mỉ, chi tiết các hiện tượng xảy ra khi trời mưa mà qua ngòi bút đầy sáng tạo của mình thì những hình ảnh quen thuộc cũng trở nên vô cùng mới lạ, độc đáo. Trời mưa, đàn gà con ríu rít chạy tìm đến nơi an toàn để ẩn nấp, tránh những giọt mưa. Bầu trời khi trời mưa thường có mây đen giăng kín bầu trời. Nhưng trong sự cảm nhận của mình, Trần Đăng Khoa lại thấy sắc đen của bầu trời như một tấm áo giáp kiên cố, an toàn của những người tướng lĩnh mỗi khi ra trận “Ông trời/ Mặc áo giáp đen/ Ra trận”. Ta có thể thấy được sự liên tưởng này vô cùng độc đáo, vừa có cái hài hước, vừa có cái mới lạ trong cảm nhận. “Muôn nghìn cây míaMúa gươmKiếnHành quânĐầy đường” Phân tích bài thơ Mưa của Trần Đăng Khoa Không chỉ bầu trời mà mọi sự vật diễn ra xung quanh đều được Trần Đăng Khoa miêu tả như chuẩn bị vào một cuộc chiến thực sự. Những cây mía vì bị gió cuốn mà bay nghiêng ngả, trong cái nhìn của nhà văn, những cây mía như đang múa những đường gươm đầy yểu chuyển, điệu nghệ. Những con kiến cũng vội vã về tổ thì được nhà thơ hình dung ra một cuộc hành quân đông đảo, đầy sức mạnh. “Lá khôGió cuốnBụi bayCuồn cuộnCỏ gà rung tai” Khung cảnh xung quanh vô cùng náo nhiệt bởi những chiếc lá khô bị gió cuốn bay vào trong không gian, những bụi bẩn trên mặt đất cũng bị cuốn lên “cuồn cuộn”, cò gà thì rung tai đầy thú vị. Không chỉ có những sự vật mà ngay cả những con vật quen thuộc cũng bị náo loạn bởi trời mưa, có thì nhảy chồm chồn trên sân, tiếng chó sủa inh ỏi, cây lá hả hê “Cóc nhảy chồm chồmChó sủaCây lá hả hê” Như vậy, bài thơ Mưa của Trần Đăng Khoa không chỉ miêu tả được khung cảnh khi trời sắp đổ mưa mà thông qua cái nhìn đầy độc đáo nhà thơ đã dựng lên được một cảnh tượng vô cùng độc đáo, náo nhiệt. ——————–HẾT————————– Phân tích bài thơ Mưa của Trần Đăng Khoai là tài liệu bổ ích để các em nâng cao kiến thức Ngữ Văn. Tiếp theo, phần Nghệ thuật đặc sắc trong bài Mưa cùng với phần Cảm nhận về bài thơ Mưa để học tốt Ngữ Văn hơn. Ngoài ra, Chuyển bài thơ Mưa của Trần Đăng Khoa thành bài văn xuôi là một bài học quan trọng mà các em không thể bỏ qua. ▪️ chia sẻ tài liệu môn Toán các lớp 1 , 2 , 3 , 4 , 5 , 6 , 7 , 8 , 9 , 10, 11, 12 và ôn thi THPT Quốc gia, phục vụ tốt nhất cho các em học sinh, giáo viên và phụ huynh học sinh trong quá trình học tập – giảng dạy. ▪️ có trách nhiệm cung cấp đến bạn đọc những tài liệu và bài viết tốt nhất, cập nhật thường xuyên, kiểm định chất lượng nội dung kỹ càng trước khi đăng tải. ▪️ Bạn đọc không được sử dụng những tài nguyên trang web với mục đích trục lợi. ▪️ Tất cả các bài viết trên website này đều do chúng tôi biên soạn và tổng hợp. Hãy ghi nguồn website khi copy bài viết. Bài Mưa được Trần Đăng Khoa viết năm 1967, khi ấy tác giả mới lên chín tuổi. Thơ tuổi thơ của Trần Đăng Khoa thường viết về những cảnh vật và con người bình dị, gần gũi ở làng quê, nơi góc sân vườn nhà, nhưng lại từ chỗ đó mà nhìn ra được đất nước và mang khí thế của thời đại chống Mỹ cứu nước. Bài thơ Mưa cũng nằm trong mạch sáng tác ấy. Bức tranh mưa rào được Trần Đăng Khoa miêu tả theo trình tự thời gian. Từ lúc sắp mưa đến trong cơn mưa. Quang cảnh lúc trời sắp mưa được mở đầu bằng hai dòng thơ lặp lại Sắp mưa Sắp mưa Như lời báo động rất khẩn trương cho mọi người biết là cơn mưa rào đã đến. Quang cảnh được diễn ra bằng hàng loạt hình ảnh diễn tả sự hoạt động của cảnh vật rất sống động cả họ hàng nhà mối rời tổ bay ra, bay cao, bay thấp, nhào lộn trong không trung, mối già, mối trẻ sao mà nhiều mối thế! Đích xác là trời sắp mưa rồi! Dưới đất đàn gà con đang rối rít tìm nơi ẩn nấp. Vội vã quá! Kìa ông trời đã mặc áo giáp đen ra trận, mưa đã múa gươm, kiến đang hành quân, rồi bụi bay, gió cuốn... Tất cả, tất cả đều vội vã, khẩn trương hành động khi cơn mưa sắp tới. Còn có hình ảnh nào đẹp hơn Cỏ gà rung tai Nghe Bụi tre Tần ngần Gỡ tóc Hàng bưởi Đu đưa Bế lũ con thơ Đầu tròn Trọc lốc Từ động tác của cây cỏ gà và động tác rung rinh của nó trong cơn gió mà tác giả đã hình dung ra như cái tai cỏ gà rung lên để nghe âm thanh của những cơn gió mạnh lúc trời sắp mưa; những cành tre và lá tre bị gió thổi mạnh được hình dung như mớ tóc của bụi tre đang gỡ rối. Nhưng càng gỡ càng rối bởi gió mỗi lúc càng mạnh hơn. Một hình ảnh so sánh rất táo bạo của nhà thơ những quả bưởi được ví như lũ trẻ con, đầu không có tóc đang ẩn náu trong những cành lá bưởi đang đưa đi, đưa lại trước gió... Nhà thơ phải quan sát thật kĩ và vô cùng tinh tế, qua cảm nhận bằng mắt và tâm hồn của trẻ thơ, kết hợp với sự liên tưởng phong phú, mạnh mẽ mới có được những vần thơ hồn nhiên và độc đáo đến như vậy! Cơn mưa được miêu tả theo cấp độ tăng dần. Nếu như quang cảnh khi trời sắp mưa là sự hoạt động và trạng thái khẩn trương, vội vã của cây cối và loài vật thì trong cơn mưa, khung cảnh thiên nhiên được tác giả miêu tả dữ dội hơn, sự hoạt động của sự vật và có cả con người nữa có phần mạnh mẽ hơn. Chớp Rạch ngang trời Khô khốc. Từ rạch có sức gợi sự hoạt động của tia chớp quá nhanh và mạnh đến nỗi như người cầm dao rạch đứt đôi bầu trời để từ vết rạch đó toé ra những tia lửa điện báo hiệu trời mưa đã đến nơi rồi. Kèm theo chớp là sấm sét, một sự liên tưởng hợp với lô-gíc tự nhiên. Biện pháp nhân hoá được sử dụng liên tiếp trong đoạn thơ Sấm cười, cây dừa sải tay bơi, ngọn mùng tơi nhảy múa. Những vật vô tri vô giác vào thơ của Trần Đăng Khoa đều có hồn. Bức tranh sống động, rộn ràng hơn khi tác giả miêu tả âm thanh Mưa Mưa Ù ù như xay lúa Lộp bộp Lộp bộp. Cả không gian đất trời mù trắng nước. Nước sủi bọt bong bóng phập phồng dưới mái hiên. Cây lá được uống mưa, tắm mưa tươi tỉnh “hả hê” sung sướng. Hình ảnh con người được hiện lên trong bức tranh thiên nhiên rất đẹp. Trong cơn mưa dữ dội, con người đã bất chấp Đội sấm Đội chớp Đội cả trời mưa... Ở đây có sự đối lập giữa thiên nhiên và con người. Một bên là mưa, sấm, chớp dữ dội, một bên là sự chủ động bình tĩnh của con người. Phải chăng tác giả đã sử dụng thiên nhiên như là một cái nền tôn cao tư thế của con người. Con người ở đây là Người cha đi cày về. Đi cày là một công việc bình thường và quen thuộc ở làng quê đã được hiện lên, nổi bật với dáng vẻ lớn lao, với tư thế vững vàng giữa khung cảnh thiên nhiên dữ dội của trận mưa như là bất chấp tất cả, vượt lên tất cả để tự tin, chiến thắng. Điệp từ đội được sử dụng liên tiếp trong ba dòng thơ cuối bài đã làm cho con người trở thành điểm sáng giữa bức tranh thiên nhiên. Với thể thơ tự do, với cách sử dụng câu ngắn, nhịp điệu nhanh và dồn dập, phép nhân hoá được sử dụng rộng rãi và chính xác, với tài năng quan sát và miêu tả tinh tế, năng lực liên tưởng, trí tưởng tượng phong phú, cách cảm nhận thiên nhiên rất sâu sắc và trẻ thơ, bài thơ đã miêu tả chính xác và sinh độrg cảnh tượng trước và trong cơn mưa rào ở làng quê qua những hoạt động và trạng thái của nhiều cảnh vật, loài vật và con người. Nổi bật lên trong bức tranh thiên nhiên đó là hình ảnh con người được nâng lên lớn lao, có sức mạnh to lớn để sánh với thiên nhiên và vũ trụ.

mua cua tran dang khoa